
Trần Viết Hương, người con của quê hương An Thịnh, Lương Tài, Bắc Ninh – mảnh đất địa linh nhân kiệt, giàu truyền thống văn hiến và nhân nghĩa.
Sinh ra và lớn lên giữa vùng quê Kinh Bắc hiền hòa, nơi câu quan họ vẫn ngân vang trên bến nước, Trần Viết Hương đã sớm hấp thụ tinh hoa văn hóa quê hương, hun đúc nên một tâm hồn trong sáng, nhân hậu và giàu lòng nhân ái. Với ông, sống là để yêu thương, để cống hiến, để làm điều thiện và mang niềm vui đến cho mọi người, ánh mắt ông luôn ánh lên sự dịu dàng, kiên trung.
Tấm thân các anh bón cho đất mẹ.
Để cây lúa quê nhà, lặng trĩu bông.
Còn có bao nhiêu, người con An Thịnh.
Ở khắp biên cương, quê hương tổ quốc đất nước nhà.
Tấm gương sáng cho đàn em vững bước.
( trích bài thơ Cảm Xúc Quê Hương, sáng tác Trần Viết Hương”
nhẫn và tận tụy. Mỗi một việc làm, mỗi lời khuyên của ông không chỉ là tri thức, mà còn là bài học làm người, là ngọn lửa âm thầm thắp sáng trong tâm hồn bao thế hệ học trò.
Cuộc đời Trần Viết Hương là hành trình không ngừng của sự cống hiến và lòng nhân ái. Ông luôn tin rằng: “Sống là để mang lại hạnh phúc cho người khác, bởi chỉ khi thấy người xung quanh mỉm cười, ta mới thật sự được sống trong hạnh phúc.” Chính vì thế, dù ở cương vị nào – , – ông vẫn giữ trọn tấm lòng bao dung, sẵn sàng dang tay giúp đỡ những ai gặp khó khăn.
Không chỉ là người gieo trái tim nhân ái, Trần Viết Hương còn là người gieo hạt giống của lòng nhân. Ông không ngừng tham gia các hoạt động thiện nguyện, hỗ trợ những hoàn cảnh khó khăn, chăm lo cho học sinh nghèo hiếu học, thăm hỏi những mảnh đời bất hạnh. Với ông, mỗi việc làm thiện dù nhỏ cũng góp phần làm cho cuộc sống trở nên ý nghĩa và tốt đẹp hơn. Ông thường nói: “Làm điều thiện không cần đợi đến khi có nhiều của cải, mà chỉ cần có tấm lòng.” Và chính tấm lòng ấy đã khiến bao người kính trọng, yêu mến.
Trong cuộc sống thường ngày, Trần Viết Hương là người sống có tình, có nghĩa. Ông coi trọng chữ “nhân”, chữ “nghĩa” hơn tất cả. Bạn bè, đồng nghiệp ai ai cũng quý mến ông bởi sự chân thành, thẳng thắn và nhiệt huyết. Ông không chỉ là người thầy mẫu mực mà còn là tấm gương sáng về đạo đức, nhân cách và lòng bao dung. Ở ông, người ta thấy được sự hòa quyện giữa trí tuệ của một người trí thức và tấm lòng của một người nông dân chất phác – giản dị mà sâu sắc, khiêm nhường mà kiên định.
Không chỉ tận tụy với việc làm từ thiện, ông còn là người con hiếu thảo, luôn dành trọn tình yêu thương và sự kính trọng đối với cha mẹ. Ông chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ, ân cần như thể muốn bù đắp cho những vất vả mà đấng sinh thành đã trải qua. Với con cháu, ông là tấm gương sáng để noi theo – dạy bằng hành động hơn là lời nói, lấy nhân nghĩa làm gốc, lấy sự chân thành làm đầu.
Giờ đây, khi mái tóc đã bạc theo năm tháng, Trần Viết Hương vẫn miệt mài sống và làm việc theo lý tưởng của mình. Ông nguyện dành trọn phần đời còn lại để làm việc thiện, việc lành, để gieo thêm những hạt giống yêu thương trên mảnh đất cuộc đời. Với ông, hạnh phúc không nằm ở vật chất hay danh vọng, mà ở niềm vui được thấy cuộc đời này vẫn còn đẹp, còn người tốt, còn yêu thương.
Trong đôi mắt ông, cuộc sống – dù có thăng trầm, có thử thách – vẫn là một bức tranh tuyệt đẹp. Bởi với ông, mỗi ngày được thức dậy, được làm việc, được yêu thương và được cống hiến cho người khác, đó đã là một điều hạnh phúc vô giá.
Kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng ta cùng gửi lời tri ân sâu sắc đến thầy Trần Viết Hương – người đã sống trọn vẹn cho lý tưởng cao đẹp của nghề giáo, người đã đem cả tấm lòng nhân hậu để làm đẹp cho đời. Cuộc đời ông là minh chứng sống động cho một chân lý giản dị mà sâu sắc:
“Cho đi là còn mãi, yêu thương là hạnh phúc đích thực của con người.”
Cảm xúc quê hương
Ai về An Thịnh quê tôi.
Làng quê có lũy tre làng xanh xanh.
Nhịp cầu nhỏ nhỏ với dòng kênh.
Kìa đồng lúa mênh mông bát ngát.
Đây An Trụ, kia Thanh Hà, Thanh Lâm Cường Tráng.
Tiếng nói, niềm vui về khắp mọi nhà.
Kế hoạch hóa gia đình, mỗi cặp vợ chồng chỉ nên có một, đến hai con.
Gia đình ấm lo, vợ chồng hạnh phúc.
Ơn đảng Bác soi đường, dẫn bước.
Mới có ngày nay, đất An Thịnh quê tôi ngày hôm nay tươi trẻ trở lại.
Bao các anh đã hy sinh, để lại quê nhà.
Tấm thân các anh bón cho đất mẹ.
Để cây lúa quê nhà, lặng trĩu bông.
Còn có bao nhiêu, người con An Thịnh.
Ở khắp biên cương, quê hương tổ quốc đất nước nhà.
Tấm gương sáng cho đàn em vững bước.
Tiếng hội mùa lại đến tháng ba, mùng một từ Thanh Lâm, Cường Tráng.
Mùng sáu Thanh Hà, mùng mười An Trụ, mười hai An Phú, mười ba Lôi Châu.
Những người con, ở nơi đâu cũng hướng về đất tổ.
Ở chốn quê nhà, hội vui lắm biết bao.
Tiếng hát chèo quan họ, liền anh, liền chị.
Hát thâu đêm, đám hội quê nhà.
Tiếng trống vật liên hồi báo. Những trai làng đọ sức vào đi.
Những tia nắng ban đầu, tỏa ánh xuyên khoai.
Cây đa giếng nước, sân đình.
Hàng ngày đón mẹ, đón mình về qua.
Cảm xúc quê hương mùa xuân 26/02 ( Mậu Thìn)/ 1988. Trần Viết Hương.
Tác giả: Nguyễn Tùng